Đi như hoàng hậu bỏ ngai vàng
"Nghìn trùng cô lẻ thiếu quân vương..."
Ai đem sơn thủy về non nước
Đưa tiễn linh hồn kẻ viễn phương
Đi như tráng sĩ vắng đường gươm
Dưới gót phong trần cỏ vẫn ươm
Khí phách tinh anh khi vụn vỡ
Thành nến soi dòng trang sử thơm
Đi như nhạc sĩ hết đường tơ
Đâu đấy nghìn thu tiếng hát chờ
Ngân nga vì trái tim vang vọng
Dẫu đứt giây đàn, cạn mất thơ
Tôi viết như là viễn khách thôi
Quê hương không đón, đất không mời
Dù hoa đi giữa rừng cô độc*
Áo mỏng chìm sương phủ xuống đời
No comments:
Post a Comment