ABOUT THE THREE BLOOMS OF NARCISSUS ba nu. thuy? tie^n...


In her private world -- the world of a self-taught artist, the three blooms of narcissus reminded her of three Vietnamese school girls before 1975, sweet and innocent. All in pastel colors, like that touch of nostalgia...Trong thế giới riêng tư của cô — thế giới tự học, có ba đóa tiểu thủy tiên (narcissus). Đây là loài hoa tôi rất ưa thích vì cái mộc mạc dịu dàng và nhỏ bé của nó. Ba bông thủy tiên này...Những bông hoa thanh tao bé nhỏ này làm cô nhớ đến hình ảnh ba nữ sinh Việt Nam quấn quýt bên nhau trước 1975. Màu trắng tinh khiết ẩn chút xanh xanh mơ màng hắt lên từ lá, nhụy hoa màu vàng anh tươi mà nhã, xen giữa những cọng lá dài và xanh — có cọng vươn thẳng đầy nhựa sống, có cọng ẻo lả nghich ngợm. Tất cả là màu sắc mềm của phấn tiên...

Thursday, March 28, 2013

NO'I VE^` DA^`M SEN TRONG THO XUO^I CU?A DUONG NHU NGUYE^.N


ChânPhương says:

Từ dạo ấy,
bỏ đầm sen xứ Huế
và bây giờ,
hồn lãng đãng nằm mơ

Tôi là người đàn bà sau trên nửa đời người, muốn thấy hoa sen nở trên kinh đào Venice.

Hãy mở hồn đi anh
Không khoảng cách, không thời gian
Không còn vết nứt, vế chém, vết hận của hoài nghi và oán giận

Em hãy thiếp đi
để khi thức dậy,
em sẽ vòng hai tay, ôm tấm thân ốm gầy,
nương dần theo gót hài quân tử,
trên ngõ trúc thân yêu
mà can đảm tiến về định mệnh của mình,…

Trong rừng sen của tư duy bát ngát này,
Ở tận trời Âu lấp lánh nước và trăng sao của những người lái buôn Tây Phương thời trung đại,

khi chiếc thuyền tôi dừng bến,
Venice trở thành Sông Hương
với tiếng chuông Thiên Mụ
và quá khứ chuyển hướng thành tương lai

Trong rừng sen của tư duy bát ngát này,
Ở tận trời Âu lấp lánh nước và trăng sao của những người lái buôn Tây Phương thời trung đại

thì anh và em,
chị và em…

Tri'ch tho DNN

“Quá khứ chuyển hướng thành tương lai” và chắc chắn, đối với tác giả – thi nhân Dương Như Nguyện, nó còn là định mệnh của lịch sử khi không chỉ vì bản thân mình đã “bỏ đầm sen xứ Huế và bây giờ, hồn lãng đãng nằm mơ.”

Trong “thơ xuôi” của nhà thơ “xứ Huế”, vẫn còn đem theo hình ảnh đầm sen của Hanoi nhạt nhòa của thuở “Mẹ còn chưa về với Cha”. Phải chăng, đó cũng là giấc mơ của cả vùng quê Nội tác giả nơi làng Bún Thượng phía Tây Bắc của Hà Thành trước ngày chinh chiến? Giấc mơ của cả vùng đất nghèo nàn cô từng dừng lại khi trở về thăm nguyên quán (quê Nội) của mình? Người đọc (CP) không biết tác giả đã từng sống tại Bún Thượng trong những đêm Hè để nhìn cảnh cháy rừng trên ngọn núi Tản Sơn do gió Lào thổi sang?

Sen Huế – Saigon – hay Hanoi ngày nay… thôi cũng đành để lại như một bức tranh đẹp và rực rỡ của quá khứ.

“Tương lai, hãy chuyển hướng để thu tất cả vào đồng tử một màu hồng tươi cho anh, cho chị, cho em, cho chúng ta”; dù ở Âu Châu, Nam hay là Bắc Mỹ…

Vâng, đầm sen lấp lánh sao và trăng của xứ người Tây Phương cũng vì định mệnh đã nối lại niềm tin cho chúng ta dù vùng đất để lại là đâu, Cao Lãnh, Saigon, Hội An, Huế, Sơn Tây sỏi đá hay Hanoi nên thơ ngày nào.

Mời anh, mời chị, mời em,… mời tác giả và các độc giả khác nữa… hãy ghé thăm các đầm sen Washington DC hoặc Alexandria VA vào những buổi sáng đầu Hè cho đến giữa Thu; để có thể “khi thức dậy, em sẽ vòng hai tay, ôm tấm thân ốm gầy, nương dần theo gót hài quân tử,” và “tiến về định mệnh của mình,”

Ảnh tự họa, quay lưng bỏ lại đầm sen của đất thần kinh vẽ chính tác giả mặc áo dài tím gần bước ra khỏi khung hình nơi bìa trái là một diễn tả rất mạnh mẽ và dứt khoát lắm thay!

Thân mến,

Chân Phương,
Chủ nhân của hàng ngàn ảnh hoa sen chụp tại Green Spring Gardens Alexandria, VA.

No comments:

Post a Comment